Ring ring
DAN9X.UIWAP.COM
13:24 - 25/11/2024
Xổ số | B.Mark | UPLOAD
• Tìm trong trang :
Truyện hay | Bói toán | Chữ lồng | Tin Tức mới | Thời Tiết | Lỗi download | Xem ngày | Truyện cười | Diệt virus
Tìm Bài Hát :
» Biến trang này thành của bạn
Tags: Kinh nghiệm của mình sau 3 năm học ĐH về những cạm, Kinh nghiệm của mình sau 3 năm học ĐH về những cạm

Kinh nghiệm của mình sau 3 năm học ĐH về những cạm bẫy sinh viên dễ dính phải

11/03/2013

Chào các thím, lại là em đây  Hôm nay chủ nhật rãnh rỗi em ngồi viết những kinh nghiệm của em sau 3 năm học ĐH. Em may mắn được trải qua cơ số những cạm bẫy mà các sinh viên ĐH thường hay dính phải. Nói cho kỹ để các thím hiểu đây là những cảm nhận của riêng mình, suy nghĩ của riêng mình, mình không đại diện cho số đông nào nhé.  Em sẽ viết nhiều chap nhỏ để các thím dễ đọc, khỏi rối mắt. Bài viết này trên tinh thần thực tế + giải trí nhé! 

Chap 1.1: Những người bạn mới và cơ duyên với hàng đa cấp

Sinh viên năm nhất. Lúc đầu khi vừa trúng tuyển ĐH thì bố em bắt em phải vào ở trong KTX của trường vì 2 lí do. Một là bố em cho rằng ở trong KTX thì được sự bảo vệ của nhà trường, được sống trong môi trường lành mạnh, toàn là sinh viên với nhau nên dễ chia sẻ, đồng cảm, giúp đỡ nhau trong cuộc sống. Hai là khi ấy cô họ của em ( lúc đó đang là sinh viên năm 3 ) cũng ở trong KTX, có cô có cháu nên sẽ tốt hơn.  Cuộc sống trong KTX mà em cảm nhận nó như thế nào thì em sẽ nói ở một dịp khác. Bản tính em thì không thích gò bó, muốn bay nhảy cơ, mà ở KTX thì bị gò bó nhiều thứ nên em đã trốn ra ngoài ở trọ,  cô em cũng đồng lõa ủng hộ em ạ, và mọi việc bắt đầu khi em dời ra ở trọ.  Nhà trọ em ở khi đó thì có 12 phòng, phòng nhỏ thôi nhưng được cái là trong nhà trọ có vườn cây rộng nên rất mát mẻ ( cơ mà cũng vì thế nên nhiều muỗi lắm ), phòng em thì kế bên phòng của mấy bé học cao đẳng và phòng 2 anh đã đi làm. Sáng nào cũng vậy, khi em còn chưa thức thì đã nghe thấy tiếng lạch cạch ở phòng bên kèm theo tiếng hô lớn:
- Hôm nay mình sẽ cố gắng - thành công - thành công. Mình là người thay đổi số phận. 
Sáng nào như sáng ấy, cơ mà mấy người đó ăn mặc cực kỳ sang trọng, bảnh bao. Luôn là bộ com-lê thắc cà-vạt  Với con mắt của 1 thằng sinh viên mới như em thì đúng là cực kỳ ngưỡng mộ, xem phim mà thấy những người trong trang phục như vậy là toàn nghĩ làm trong công ty to, giàu có. Còn mấy bé học cao đẳng thì lại ăn mặc giống trong công sở, quần tây áo sơ mi trắng, bỏ áo trong quần đàng hoàng rất chi là đứng đắn và lịch sự. Lại phải kể sơ qua vì sao em lại gọi mấy đứa học cao đẳng là bé, là bởi tụi nó đều nhỏ tuổi hơn em và người cũng nhỏ con, gọi là bé cho dễ mến. 
Thế rồi một hôm chủ nhật, các bé và 1 anh cạnh phòng ( gọi là anh H ) qua gõ cửa phòng em khi em vẫn còn đang ngáy ngủ ( gần 9h sáng ). Em vừa mở cửa thì anh H vỗ vai cái bộp rồi nói:
- Dậy đi nhóc, đánh răng rửa mặt đi uống cafe với anh! 
WTF? Từ khi dọn qua em chưa kịp làm quen với mấy người chung nhà trọ, còn chưa biết tên của ai thế mà đã qua rủ đi uống cafe. Em nghĩ đúng là họ thân thiện thật, mình thật là may mắn, tính em cũng chẳng nhút nhát gì đâu nhưng không khỏi bất ngờ. Rồi thì em mau chóng kiếm bộ đồ đẹp nhất mà đi với mấy người đó, ai cũng ăn mặc lịch sự làm em thấy tủi tủi. Ra quán vừa đặt ass ngồi xuống thì anh H tên tuổi, học hành gì, quê quán.... rồi nói tiếp:
- Anh tên là H, đang làm ở công ty rất lớn. Thấy em hiền lành, dễ thương nên anh muốn cho em một cơ hội.
- Là sao ạ? Em vẫn còn đi học mà. 
- Em học không quan trọng, anh đây này tốt nghiệp ĐH ra mà vẫn thất nghiệp, cũng may nhờ có người giúp đỡ nên anh mới có ngày hôm nay. Vì anh có người giúp nên anh cũng muốn giúp đỡ lại mọi người. Em có thích tiền không? 
- Đùa, tiền thì ai chẳng thích!
- Tốt, vậy em có ngại khó không?
- ...cười...
- Học ra sau này cũng chỉ làm cu ly, là thằng làm công ăn lương, làm đầy tớ cho người khác, bọn này nó bóc lột lắm em ạ.
- Thế anh cũng đang đi làm công đấy thôi?
- ( Thái độ nghiêm mặt ) Ai nói anh làm thuê? Anh làm chủ, không phụ thuộc ai hết. Em có ước mơ không? 
- Có chứ anh.
- Anh sẽ biến ước mơ của em thành hiện thực.
- Làm thế nào ạ?
- Có anh đây, em đừng lo.
- ( bé học cao đẳng lên tiếng ) đúng đó anh, anh H giúp tụi em nhiều lắm, anh ấy đang giúp anh đó...bla..bla..
Em ngồi nghe mấy người nói đến hơn 11h trưa mới được cho về nhà cùng lời hẹn sáng thứ 2 anh H sẽ dẫn em vào tham quan công ty của anh ấy. 

Chap 1.2: Cuộc gặp gỡ tại Hưng Thời Đại (p1)
Sáng hôm sau như đã hẹn thì anh H dậy sớm đập cửa phòng em kèm tiếng la lớn:
- Dậy em ơi, sáng rồi. Dậy chuẩn bị lại công ty với anh.
- Dạ..! ( Mới 5h sáng ) 
Rồi thì em đang ngủ cũng phải lồm cồm bò dậy, thay quần áo rồi khóa phòng lại mà mắt nhắm mắt mở. Anh H nói:
- Sao rồi nhóc, tinh thần bữa nay thế nào?
- Em buồn ngủ quá, hồi đêm thức hơi khuya.
- Đi cafe với anh cho tỉnh, anh bao, đừng lo đi với anh thì cứ để anh lo hết. 
Hài lắm các thím ạ, thế éo nào mà mặc áo vest lại dắt em đi bộ hơm 5 cây số mới đến quán cafe gần công ty của ổng. Em hỏi sao anh không đi xe thì anh H nói:
- Con người bây giờ hư hết rồi, phải học tập người Nhật Bản. Em chưa đi xa nên không biết, ở Nhật người ta đi làm là đi bộ để như là tập thể dục buổi sáng và bảo vệ môi trường + tiết kiệm. Anh sẵn sàng kêu taxi cho em đi cafe luôn, anh thừa sức làm điều đó nhưng anh không thích, anh đang rèn luyện cho em đó. 
Càng lúc em càng nghe anh H giảng giải về đạo lí, đặc biệt em mà thắc mắc là bị bật lại ngay, có lúc còn tỏ ra giận nữa, nói rắn lắm. Lần đầu gặp người như vậy em thật rất ngưỡng mộ, nghĩ rằng mình may mắn gặp được chân nhân khi vừa chân ướt chân ráo lên ĐH...Hai anh em ngồi muốn cafe anh H vẫn không ngừng giảng em nghe về cách sống, nào là em phải thế này em phải thế kia, anh H mang chính anh ra làm tượng đài kêu em cứ học theo mà không cần phải tốn công kiếm thần tượng nào cả. ( vãi thánh ).  Đúng 7h sáng, anh ấy tính tiền cafe rồi dắt em vào công ty...
Cảm nhận đầu tiên khi em đặt chân vào công ty là..đông và nhộn. Vừa vào cửa thì 1 chị từ đâu đến bắt tay em và đon đả nói:
- Chào mừng em đến với công ty - nơi thay đổi cuộc sống của nhân loại! ( ôi vãi cả nhân loại )
Ngay tại phòng tiếp tân thì có 2 chị ngồi ở 2 cái máy vi tính, phải nói người ở đây cực kỳ thân thiện. Các thím sẽ không bao giờ có cảm giác bị bỏ rơi lạc lõng tại nơi này, hết người này tới người khác đến bắt tay rồi chào thím cứ như người nhà vậy, điều đó làm các thím sẽ cảm thấy hứng thú, rất dễ hòa nhập. Sau khi được bắt tay với hơn 5 người đều com-lê sang trọng thì em được anh H dẫn lên lầu, tại nơi đây là 1 cái hội trường khá bự, mới hơn 7h nhưng đã có 1 số lượng lớn các bạn trẻ ngồi trong hội trường, phòng ốc thì rộng rãi, thoáng mát. Để ý thì thấy nhân viên công ty này thì ít thôi khoảng hơn chục người nhưng mà khán giả ngồi dưới thì nhiều lắm dễ hơn cả trăm. Anh H thấy vẻ choáng ngợp của em thì nói:
- Hôm nay công ty anh tổ chức buổi giới thiệu về công ty, khách mời đều là những sinh viên của các trường ĐH lớn như trường em, em nhìn kia kìa, đó là những tương lai của đất nước, hãy tưởng tượng nếu em chăm chỉ và cầu tiến tham gia với bọn anh thì em sẽ là 1 người tiên phong cho công cuộc đưa nước ta giàu mạnh, mà đất nước muốn giàu có thì sao? thì em phải giàu có...
Nói thật là anh H nói cực kỳ hay, điều đó không thể phũ nhận, các cô các thầy dạy trong trường ĐH có khi còn phải gọi là cụ trong khoản này. Những lời lẽ đầy tính triết lý, đầy tính nhân văn và giàu cảm xúc.  Rồi thì anh cũng đưa em đến ngồi ở 1 hàng ghế trên vì anh nói em là khách vip do anh dẫn đi, dòm xung quanh thì có rất nhiều những bóng hồng gợi cảm, các bạn nữ nào cũng tươi tắn làm em không khỏi thích thú.  Rồi thì 8h, anh H ngồi cạnh em kêu em phải thật chú ý, một anh khác rất ư là đập chai lên phát biểu, anh ấy vừa xuất hiện thì một tràng vỗ tay vang lên từ khắp phía hội trường, em thấy vậy cũng vỗ tay hùa theo nồng nhiệt...Rồi anh ấy dõng dạc bắt đầu nói...

Chap 1.3: Cuộc gặp gỡ tại Hưng Thời Đại (p2)
Anh ấy ( gọi là anh L ) bắt đầu nói:
- Xin chào tất cả mọi người..Bạn đến đây và nghe tôi nói bạn đã có 50% cơ hội thay đổi cả tương lai. Tôi chắc chắn điều đó! 
Bỗng dưng tại 1 số vị trí ở hội trường có tiếng vỗ tay to, tiếng vỗ tay từ khắp phía khiến mọi người cũng hùa theo vỗ tay bộp bộp.  Cơ mà em cũng vỗ, xong rồi anh L tiếp:
- 50% tiếp theo là do các bạn. Tôi sẽ nói về công ty nơi các bạn đang ngồi, rồi sau đó làm hay không là quyền của các bạn, đã có rất nhiều bạn trẻ đến năn nỉ tôi để được xin vào làm nhưng tôi không đồng ý. Vì sao ư? Vì chúng tôi chỉ tuyển những con người mà khi nhìn vào chúng tôi nhìn thấy sự khát khao muốn làm giàu. Tôi chỉ là người hướng dẫn, mở đường cho các bạn. Các bạn có muốn nghe tôi nói tiếp không? Ai không muốn có thể ra về.  
BỘP BỘP RẦM RẦM..tiếng vỗ tay vang lên thật to một lần nữa...  Thế éo nào mà chưa trình bày rõ cái gì mà cứ phải vỗ tay, em ngồi éo vỗ nữa thì anh H liền nhắc nhở:
- Em phải vỗ tay chứ, anh L đang là người thay đổi số phận em đấy... 
Ôi vãi, 12 năm đèn sách ước mơ đỗ ĐH để thay đổi cuộc đời, cơ mà giờ lại biết có khi không cần học cũng đổi đời như chơi.  Em mới nghe lời vỗ vỗ cho anh H bớt giận...
Diễn biến cụ thể chi tiết tiếp theo thì em xin không trình bày bởi em nghĩ dài dòng thì đâm ra lại dở, nên em xin tóm váy nhanh thế này. Trong suốt buổi hội thảo ở hội trường thì anh L độc thoại nhưng có sự giúp đỡ từ các cộng sự, thường xuyên có những câu như:
- Tôi làm được...Tôi tin...
Mỗi khi anh L nắm chặt nấm đấm dơ lên cao như kiểu dân biểu tình chống nhà nước thì ở dưới các cộng sự của anh cũng dơ bàn tay hình quả đấm lên và đồng thanh la theo anh ấy.  Nội dung trình bày thì toàn nói về đạo lí, nói về tính nhân văn, nói về làm giàu...mà lại không đề cập đến các kỹ năng mềm như là bán hàng thế nào, sản phẩm ra sao... anh L nhấn mạnh đến lợi nhuận như sau:
- Bạn bỏ ra 2tr đồng để mua 1 sản phẩm của công ty là bạn sẽ được cấp giấy chứng nhận là thành viên chính thức của công ty, bạn không phải làm thuê cho bố con thằng nào cả,  mà bạn hãy giới thiệu đến bạn bè của bạn, người thân của bạn sao cho họ tham gia như bạn và bỏ tiền ra mua sản phẩm, bạn sẽ được hưởng hoa hồng và lên cấp bậc. Hệ thống cấp bật và hoa hồng mình sẽ nói nhau, nhưng viễn cảnh vẽ ra là bạn sẽ thu lợi hàng chục triệu 1 tháng và cả trăm triệu cả năm, cuộc đời bạn không còn phải lo miếng cơm manh áo mà chỉ cần lo làm sao để xài hết số tiền bạn kiếm ra mà thôi.  Buổi hội thảo kết thúc sau khi diễn ra tới tận 11h trưa, nhưng đó chỉ là mở màn, màn dạo đầu thôi, em sẽ viết tiếp ngay sau đây. 

Chap 1.4: Bỏ học và những giọt nước mắt
Đọc hết chap 1.3 em nghĩ các thím đủ hiểu là không nên dây vào đa cấp, dù nó có mang cái tên là gì đi nữa. Tên công ty thay đổi đủ kiểu, đủ thể loại nhưng tính chất là như nhau. Đừng ai dại gì dây vào nhé! Còn đây là chap kể về những cuộc đời đổi thay sau khi tham gia đa cấp, vâng đúng là tham gia vào đó cuộc đời bạn thay đổi thật. 
Bé Linh: Từ khi tham gia, Linh chỉ lo rủ rê bạn bè, lo tham gia các buổi hội thảo. Em rất siêng năng trong công việc, rất nhiệt tình mà quên đi mình đang ở mảnh đất xa quê này mục đích chính là làm gì. Ở quê bố mẹ Linh làm ruộng, có được bao nhiêu đâu mỗi tháng lại phải gửi tiền cho em ăn học, mong muốn tương lai em rồi sẽ tươi sáng. Đùng một hôm, giấy báo gửi về nhà từ trường ĐH, thông báo em bị đuổi học vì bị cảnh báo học vụ. Còn em, sau một thời gian dài không lôi kéo thêm được ai vào làm thêm thì công sức em bỏ ra cho công ty là bỏ biển, họ không trả lương vì em không đạt được doanh số..Em quay sang học thì cũng đã quá muộn màng, đời em đã lỡ nhịp. 
Thằng Đạt: Không hơn gì Linh thì thằng Đạt cũng học hành sa sút. Ngày nó bước vào giảng đường hớn hở bao nhiêu thì ngày đọc kết quả thi nó buồn bã bấy nhiêu. Bạn bè nó không bên cạnh nó lúc này, để có tiền tham gia vào công ty nó đã phải vay mượn bạn bè, mượn đủ những đứa thân đến mượn cả những đứa mới quen từ khi học ĐH. Mượn thì nhiều nhưng khả năng chi trả không có, bạn bè gọi điện đòi thì cứ khất nợ đến độ phải tắt cả máy thay cả sim vì sợ, vì phải trốn tránh. 
Còn nhiều nữa, nhưng chỉ cần 2 trường hợp vậy thôi các thím cũng thấy đa cấp cướp đi cuộc đời của chúng ta như thế nào. Em không dám nói đa cấp là xấu, nhưng ở Việt Nam, người ta lợi dụng nó để trục lợi mà hơn hết làm chúng ta thân bại - danh liệt. Em xin dừng chuyện đa cấp tại đây để các thím tự suy nghĩ thêm về nó. Chap sau em sẽ kể các thím nghe về một chiêu lừa khác mà bạn bè em đã gặp phải.


Chap 2: Gõ captcha, sinh viên không nên dính vào

Tiếp tục loạt bài rì viu, em xin đề cập vấn đề tiếp theo là gõ captcha. Em xin nói rõ đây chỉ là kinh nghiệm bản thân, kinh nghiệm nhìn - thấy - trải nghiệm, em hoàn toàn không có ý đả kích, châm biếm... Vì theo em biết thì sinh viên gõ catpcha khá là nhiều. 
Đầu tiên em giải thích nôm na gõ catpcha là gì cho các thím, đó là dạng gõ lại những ký tự trong hình vào ô trống, giống như khi đăng ký tài khoản gmail hay facebook thì đều bắt phải gõ những ký tự hiện lên trong hình để chứng minh bạn không phải là robot.  Nhưng tại sao gõ catpcha lại được trả tiền thì em không nói ở đây vì cảm thấy nó chả quan trọng, ai thích thì lên google tìm hiểu dùm em nhé. Em xin kể lại 2 câu chuyện, từ đó các thím sẽ hình dung được điều mà chap này muốn truyền tải.

Câu truyện số 1: Thằng Long là bạn của em, trong một lần tình cờ nó xem được tin tuyển nhân viên gõ catpcha trên mạng. Công việc thì vô cùng đơn giản, bạn được cung cấp sẵn 1 phần mềm, phần mềm đó sẽ load cái hình ảnh, trong hình ảnh đó có chứa các ký tự, bạn chỉ cần gõ lại ký tự đó và bấm Enter.  Phương thức thanh toán là qua thẻ ATM hoặc thẻ điện thoại. Bạn em thấy việc nhẹ nhàng, có thể làm ở nhà nữa nên rất khoái. Thế là nó đăng ký làm, tất nhiên khi người ta thuê bạn người ta sẽ chỉ dẫn tận tình cho bạn cách làm, nó cũng được chỉ dẫn như vậy. Có điều như thế này, bạn sẽ phải gõ từ thời gian 1h tối đến 8h sáng hôm sau, lí do là vì trong thời gian ngoài giờ đó thì catpcha load rất chậm, chậm đến nỗi có khi 5 đến 10p mới hiện ra 1 cái, mà gõ 1000 cái mới được chừng 1$ = 20k.  Không cần nói đến chuyện buồn chán thế nào khi ngồi gõ những cái đó mà chỉ cần nói đến vấn đề sức khỏe là đã thấy nó không tốt rồi. Bạn học ban ngày, đêm ngủ hoặc chơi game còn thích thú, chứ còn ngồi gõ cái đó thì rất mệt mỏi, mắt bạn phải liên tục dòm vào 1 điểm ảnh nên sẽ gây cảm giác chóng mặt, nhức mắt. Rồi thời gian các bạn học bài nữa sẽ bị chiếm mất. Kết quả sau 1 tuần làm liên tục thì bạn mình nằm ốm nghỉ học 2 ngày, mặt mày phờ phạc. 

Câu truyện thứ 2
: Các thím thấy trong câu chuyện 1 thì gõ catpcha nó mệt mỏi và chán cỡ nào, cơ mà một số thím sẽ bảo mệt nhưng có tiền thì vẫn quất. Đồng ý, nếu sức khỏe mà tốt thì cứ làm, sao phải xoắn. Nhưng bạn làm qua mạng, bạn chỉ biết số điện thoại của người ta? Bạn sẽ làm gì nếu người ta quỵt tiền bạn?  Về chuyện quỵt tiền thì lại có nhiều nguyên nhân khác, nguyên nhân trực tiếp có, khách quan có, sâu xa cũng có luôn. Những người là chủ các dự án gõ catpcha đó nhiều khi vẫn bị scam như thường ( scam = lừa đảo ), họ cũng chỉ làm cho người ta, mà người ta đó đa phần ở nước ngoài. Nói vậy các thím biết rồi, một nhỏ bạn của mình cũng đã dính vào vụ bị quỵt tiền sau hàng đêm thâu ngồi gõ gõ. 

Tóm lại, theo mình, là sinh viên thì đừng chơi với gõ catpcha các thím nhé!  

Trở về
Comments:
[2018-04-14 17:23] Domencomy:

Viagra Acheter Forum <a href=http://cialiorder.com>generic cialis</a> Contraindicaciones Propecia


gửi bài viết

Trang:
» Biểu tượng vui

« Trở Về
Game Tây Du ký - Mỹ hầu vương
Trang chủ1250895.4
© Dan9x.Uiwap.Com
"dan9x.uiwap@gmail.com"