ra nhà"
Mỵ Nương cũng phải cười khà "Hai ngươi đọc báo rõ là nhanh ghê Chuyện này ta mới vừa nghe Hai ngươi đã biết bét nhè là sao Bây giờ xin hãy đoán mau Tỉnh dậy , voi nói một câu thầm thì Chuột đang hí hửng cười khì Lăn đùng ra xỉu , hỏi vì sao đây ?" Sơn Tinh đỏ mặt tía tai Vò đầu bứt tóc nghĩhoài không ra Thủy Tinh lúc ấy ngâm nga: "Voi nói thêm đứa nữa nha hỡi nàng Chuột nghe đổ vật ra sàn Một đứa đủ mệt , một đàn làm sao?" Triều đình bàn tán xôn xao Bây giờ biết tính thế nào mà so? Hai người thi thố mấy trò Bất phân thắng bại khiến cho vua rầu Nào là đấu võ, thể thao Đánh đàn , ca hát thấp cao tranh tài Lại còn xếp chiếu đánh bài Rồi chơi chứng khoán xem ai tinh tường Mỗi người mỗi vẻ phi thường Chẳng ai chịulép chịu nhường cho ai Sơn Tinh nghĩ bụng thế này Thủy Tinh thằng ấy cũng tài như ta Nếu không có kế ranh ma Làm sao vào được hoàng gia bây giờ ? Thế là để ý thăm dò Rồi đem đô Mỹ biếu cho nữ tì Hỏi xem công chúa thích gì Nữ tì liếc thấy phong bì căng căng Bèn hạ giọng mách nước rằng : "Chàng đem đồ độc tặng nàng là xong Kim cương, đá quý, vàng ròng Vòng tay nạm chín ngọc hồng sáng choang
Bông tai gắn chín hạt xoàn Công chúa sẽ thích, xin chàng đầu tư " Sơn Tinh giả bộ gật gù (Chúng mày cứ tưởng ta ngu, ấm đầu ? ) Bèn sai người đến xứ Tàu Hàng giả mấy món đặt mau đem về Công chúa thích mẩn thích mê Ngay lập tức gạt ra rìa Thủy Tinh Xin cha cho cưới Sơn Tinh Vì chàng đã quý yêu mình như tiên Vua Hùng vội vã tuyên liền : "Sơn Tinh xứng đáng rể hiền của ta Cho vào đội ngũ hoàng gia" (Nói nghe sang vậy chứ là già hoang) [1][1][422]